2. CỰC TRỊ HÀM SỐ
2.1. Định nghĩa
Giả sử hàm số $f$ xác định trên tập K và ${{x}_{0}}in K$. Ta nói:
- ${{x}_{0}}$ là điểm cực tiểu của hàm số $f$ nếu tồn tại một khoảng $left
$ chứa ${{x}_{0}}$ sao cho $left subset K$và $fleft >fleft ,forall xin left backslash left{ {{x}_{0}} right}$. Khi đó $fleft $ được gọi là giá trị cực tiểu của hàm số$f$. - ${{x}_{0}}$ là điểm cực đại của hàm số $f$ nếu tồn tại một khoảng $left
$ chứa ${{x}_{0}}$ sao cho $left subset K$và $fleft <fleft ,forall xin left backslash left{ {{x}_{0}} right}$. Khi đó $fleft $ được gọi là giá trị cực đại của hàm số$f$. - Điểm cực đại và điểm cực tiểu gọi chung là điểm cực trị.
- Giá trị cực đại và giá trị cực tiểu gọi chung là cực trị.
- Điểm cực đại và điểm cực tiểu được gọi chung là điểm cực trị của hàm số và điểm cực trị phải là một điểm trong tập hợp K.
- Giá trị cực đại và giá trị cực tiểu được gọi chung là giá trị cực trị
của hàm số. - Nếu ${{x}_{0}}$ là điểm cực trị của hàm số thì điểm $left
right)$ được gọi là điểm cực trị của đồ thị hàm số $f$.
* Nhận xét:
- Giá trị cực đại
$fleft $nói chung không phải là giá trị lớn nhất của hàm số $f$ trên tập D; $fleft $ chỉ là giá trị lớn nhất của hàm số $f$ trên một khoảng $left $ nào đó chứa ${{x}_{0}}$hay nói cách khác khi ${{x}_{0}}$ điểm cực đại sẽ tồn tại khoảng chứa ${{x}_{0}}$ sao cho $fleft $là giá trị lớn nhất của hàm số $f$ trên khoảng $left .$ - Hàm số $f$ có thể đạt cực đại hoặc cực tiểu tại nhiều điểm trên tập$K$. Hàm số có thể không có cực trị trên một tập cho trước.
2.2. Điều kiện cần để hàm số đạt cực trị
Định lí 1:
Giả sử hàm số $y=fleft
Chú ý:
- Đạo hàm ${f}’left
$ có thể bằng $0$ tại điểm ${{x}_{0}}$ nhưng hàm số $f$ không đạt cực trị tại điểm ${{x}_{0}}$. - Hàm số có thể đạt cực trị tại một điểm mà tại đó hàm số không có đạo hàm.
- Hàm số chỉ có thể đạt cực trị tại một điểm mà tại đó đạo hàm của hàm số bằng $0$ hoặc tại đó hàm số không có đạo hàm.
2.3. Điều kiện đủ để hàm số đạt cực trị
Định lí 2:
Giả sử hàm số $f$ đạt cực trị tại điểm ${{x}_{0}}$. Khi đó, nếu hàm số $f$ có đạo hàm tại điểm ${{x}_{0}}$ thì $f’left
- Nếu ${f}’left
>0$ trên khoảng $left $ và${f}’left <0$ trên khoảng $left $ thì ${{x}_{0}}$ là một điểm cực đại của hàm số $fleft .$ - Nếu ${f}’left
<0$ trên khoảng $left $ và ${f}’left >0$ trên khoảng $left $ thì ${{x}_{0}}$ là một điểm cực tiểu của hàm số $fleft .$
2.4. Quy tắc tìm cực trị
Quy tắc 1:
- Bước 1: Tìm tập xác định. Tìm ${f}’left
.$ - Bước 2: Tìm các điểm ${{x}_{i}}$ $left
$ mà tại đó đạo hàm của hàm số bằng 0 hoặc hàm số liên tục nhưng không có đạo hàm. - Bước 3: Lập bảng biến thiên hoặc bảng xét dấu ${f}’left
$. Nếu ${f}’left $ đổi dấu khi đi qua ${{x}_{i}}$ thì hàm số đạt cực trị tại ${{x}_{i}}$.
Định lí 3:
Giả sử $y=fleft
- Nếu ${f}’left
=0,$${f}”left <0$ thì hàm số $f$ đạt cực đại tại ${{x}_{0}}.$ - Nếu ${f}’left
=0,$${f}”left >0$ thì hàm số $f$ đạt cực tiểu tại ${{x}_{0}}.$
Từ định lí trên, ta có một quy tắc khác để tìm cực trị của hàm số
Quy tắc 2:
- Bước 1: Tìm tập xác định. Tìm ${f}’left
.$ - Bước 2: Tìm các nghiệm ${{x}_{i}}$ $left
$ của phương trình ${f}’left =0.$ - Bước 3: Tính ${f}”left
$ và tính ${f}”left .$
- Nếu ${f}”left
<0$ thì hàm số $f$ đạt cực đại tại điểm ${{x}_{i}}.$ - Nếu ${f}”left
>0$ thì hàm số $f$ đạt cực tiểu tại điểm ${{x}_{i}}.$